Lúc tôi viết entry này, thì trên
mạng người ta đang share, đang chuyền tay nhau bài viết "Hình ảnh 22
nước Huyền Chíp đã đi qua". Trong đó, "nhà báo" viết rằng Huyền đã cung
cấp cho họ những tấm hình ấy. Có mấy hình lấy từ Google - không phải của
Chip,thậm chí còn có một hình chụp từ năm 1962.
Những người đả kích, phản đối Huyền hả hê vì điều này là "bằng chứng" cho thấy Huyền lừa dối. Những người ủng hộ Huyền thì phẫn nộ và bực tức vì nghĩ rằng niềm tin trao nhầm chỗ.
Thật hài hước (và chua chát) là ngay lúc bài báo này bắt đầu được share (tức là chiều hôm qua), tôi đang mang sách đến nhờ Huyền Chip kí tặng ở nhà sách Quyết Bình, đường Trần Quốc Hoàn. Và được chứng kiến từ đàu đến cuối cảnh Huyền nhận được thông tin về bài báo đó. Nếu không, có lẽ tôi cũng sẽ đứng sang phe phẫn nộ.
Lúc đấy là tầm 16h30, Huyền đang ngồi kí tặng cho độc giả. Một người - có lẽ là anh trai Huyền - đưa điện thoại ra và hỏi : "Em cũng cấp thông tin cho bên này từ bao giờ vậy ? Anh thấy đang share ầm ĩ trên Facebook này". Huyền vội cầm lấy điện thoại, đọc bài báo với vẻ mặt thảng thốt. Và chỉ nói rất khẽ: "Bọn họ lại nhét chữ vào mồm em rồi."
Tôi và mọi người xung quanh xúm lại xem có chuyện gì xảy ra. Huyền vừa vuốt dọc trang báo, vừa chỉ: " Ảnh này đâu phải của em. Ảnh này , cả ảnh này nữa. Lại còn bạn Khánh là bạn nào ? Mà em cung cấp ảnh cho họ bao giờ đâu ?"
Tôi vẫn nhớ lúc ấy Huyền lạc cả giọng, lật đật mở skype và gọi điện thông báo cho một vài người quen, nhờ liên hệ với trang báo đó để yêu cầu đính chính. Nhưng cũng phải chờ mất vài tiếng, và lúc đó thì thông tin sai lệch đó đã tràn lan đi khắp nơi.
Ảnh chụp từ voz, nơi bàn luận rôm rả nhất về bài báo "hình ảnh 22 nước"
Những người đả kích, phản đối Huyền hả hê vì điều này là "bằng chứng" cho thấy Huyền lừa dối. Những người ủng hộ Huyền thì phẫn nộ và bực tức vì nghĩ rằng niềm tin trao nhầm chỗ.
Thật hài hước (và chua chát) là ngay lúc bài báo này bắt đầu được share (tức là chiều hôm qua), tôi đang mang sách đến nhờ Huyền Chip kí tặng ở nhà sách Quyết Bình, đường Trần Quốc Hoàn. Và được chứng kiến từ đàu đến cuối cảnh Huyền nhận được thông tin về bài báo đó. Nếu không, có lẽ tôi cũng sẽ đứng sang phe phẫn nộ.
Lúc đấy là tầm 16h30, Huyền đang ngồi kí tặng cho độc giả. Một người - có lẽ là anh trai Huyền - đưa điện thoại ra và hỏi : "Em cũng cấp thông tin cho bên này từ bao giờ vậy ? Anh thấy đang share ầm ĩ trên Facebook này". Huyền vội cầm lấy điện thoại, đọc bài báo với vẻ mặt thảng thốt. Và chỉ nói rất khẽ: "Bọn họ lại nhét chữ vào mồm em rồi."
Tôi và mọi người xung quanh xúm lại xem có chuyện gì xảy ra. Huyền vừa vuốt dọc trang báo, vừa chỉ: " Ảnh này đâu phải của em. Ảnh này , cả ảnh này nữa. Lại còn bạn Khánh là bạn nào ? Mà em cung cấp ảnh cho họ bao giờ đâu ?"
Tôi vẫn nhớ lúc ấy Huyền lạc cả giọng, lật đật mở skype và gọi điện thông báo cho một vài người quen, nhờ liên hệ với trang báo đó để yêu cầu đính chính. Nhưng cũng phải chờ mất vài tiếng, và lúc đó thì thông tin sai lệch đó đã tràn lan đi khắp nơi.
Nhận xét
Đăng nhận xét